Hắc Dạ Quốc Z

Join the forum, it's quick and easy

Hắc Dạ Quốc Z
Hắc Dạ Quốc Z
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Keywords

Tìm kiếm
Display results as :
Advanced Search
Latest topics
Nàng Hồ Ly báo đápWed May 13, 2020 11:11 pmSumeragi Fuku Kotobuki
Một chút về "Rank" ở diễn đàn.Wed May 13, 2020 10:12 pmVương Thiên Nguyệt
Yêu như ngày yêu cuối cover CrKnightWed May 13, 2020 4:05 pmSứa
Thằng em "gái" đáng yêu của tôi - ngoại truyện (H)Wed May 13, 2020 9:18 amSumeragi Fuku Kotobuki
Các tác phẩm của KotobukiWed May 13, 2020 7:45 amSumeragi Fuku Kotobuki
Trạch thiên ký -52 tậpTue May 12, 2020 10:33 pmAdmin
Bé Slimy ngọt ngào của tôi (H)Tue May 12, 2020 9:41 pmAdmin
Truyện ngắn: Bạn sẽ ổn thôi - Linh YunkiMon May 11, 2020 8:49 pmLinh Yunki
November 2024
MonTueWedThuFriSatSun
    123
45678910
11121314151617
18192021222324
252627282930 

Calendar

Top posting users this month
No user
Ads

Go down
Sứa
Sứa
Tân Nhân
Tân Nhân
Tổng số bài gửi : 3
Points : 6
Reputation : 1
Join date : 09/05/2020

Ngày mình nhận ra Empty Ngày mình nhận ra

Sun May 10, 2020 4:43 pm
Ngày mình nhận ra

Ngày mình nhận ra 95389842_2674650229526160_8444069909125660672_o.jpg?_nc_cat=110&_nc_sid=730e14&_nc_ohc=gel5mqZN0o8AX9bq5fn&_nc_ht=scontent.fvca1-2

Tác giả: Sứa

Thể loại: Đoản văn

***
Mãi mới có một rất ngủ nhẹ nhàng sau nhiều đêm mệt mỏi, mình đã mơ thấy bạn. Chắc hẳn đó là khung cảnh của ba năm về trước, bởi trong giấc mơ bạn giống hệt với kí ức của mình năm mười lăm tuổi. Vẫn là dáng vẻ dịu dàng và nụ cười hiền lành không để đâu cho hết. Bọn mình nhìn nhau, lời nói dường như cạn khô trong khi tâm tư thì thi nhau cuộn xoáy trong lòng. Rồi bạn đưa tay về phía mình, nhẹ nhàng và chờ đợi như cái cách bạn luôn đối xử với mình trước đó. Nhưng trong giấc mơ mình đã không nắm lấy tay bạn, cũng không làm gì cả, nên rồi những điều tốt đẹp cứ thế tan đi.
Mình thức dậy, thấy lòng buồn như mùa Hạ vừa đi đâu mất. Buồn ướt cả gối cả tai, ướt cả mấy sợi tóc mềm thơm nên thôi không thèm ngủ nữa. Mình nằm thao thức, cố lục lọi lại những tháng ngày bọn mình đã đi qua cùng nhau ấy rồi chợt nhận ra dường như mình đã bỏ quên phía sau rất nhiều điều.
Suốt những năm tháng vụng dại phải lòng một người, mình đã dành tất cả thời gian đó được để kiếm tìm người ta, dõi theo người ta và nhen nhóm niềm hi vọng rằng một ngày nào đó sẽ có được thứ vốn dĩ từ đầu đã không là của mình. Mình đã ôm ấp và nuôi dưỡng tình cảm trẻ con ấy mà không nhận ra rằng suốt ba năm tương tư người ta mình luôn có bạn bên cạnh. Mình dường như đã quên mất được nói chuyện cùng bạn thì vui thế nào, được kể chuyện bạn nghe thì bình yên ra sao...
Mình dường như đã quên mất,
Cho đến khi gặp lại bạn,
Trong giấc mơ.
Đó là lúc mình nhận ra mình thương bạn hơn hết thảy. Không phải người đã khiến lòng mình chếch choáng say như khi đầu trần chạy vội dưới nắng; không phải người mà mình đã mơ mộng rồi vẽ ra những câu chuyện rất đỗi viễn vông, mà là bạn, đơn giản và dịu dàng thế thôi.
Mình của năm mười lăm tuổi đã mặc định rằng sự có mặt của bạn bên cạnh là điều hiển nhiên như thể trứng luộc ăn cùng nước tương sẽ là ngon nhất mà đâu biết rằng yêu thương nào có phải nghĩa vụ. Chờ đợi mỏi mệt rồi thì sẽ tự rời đi.
Nếu một lần nữa được quay trở lại tuổi mười lăm ấy, nhất định mình sẽ chạy đến bên bạn, nắm lấy tay bạn mà không ngần ngại bất kì điều gì. Mình sẽ bước đi cùng bạn cho đến hết chặng đường bọn mình có thể, để những tháng ngày sau sẽ không còn buồn đau hay là nuối tiếc.
Nhưng có phải bây giờ đã là quá muộn rồi không?
Về Đầu Trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết