Hắc Dạ Quốc Z

Join the forum, it's quick and easy

Hắc Dạ Quốc Z
Hắc Dạ Quốc Z
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Keywords

Tìm kiếm
Display results as :
Advanced Search
Latest topics
Nàng Hồ Ly báo đápWed May 13, 2020 11:11 pmSumeragi Fuku Kotobuki
Một chút về "Rank" ở diễn đàn.Wed May 13, 2020 10:12 pmVương Thiên Nguyệt
Yêu như ngày yêu cuối cover CrKnightWed May 13, 2020 4:05 pmSứa
Thằng em "gái" đáng yêu của tôi - ngoại truyện (H)Wed May 13, 2020 9:18 amSumeragi Fuku Kotobuki
Các tác phẩm của KotobukiWed May 13, 2020 7:45 amSumeragi Fuku Kotobuki
Trạch thiên ký -52 tậpTue May 12, 2020 10:33 pmAdmin
Bé Slimy ngọt ngào của tôi (H)Tue May 12, 2020 9:41 pmAdmin
Truyện ngắn: Bạn sẽ ổn thôi - Linh YunkiMon May 11, 2020 8:49 pmLinh Yunki
April 2024
MonTueWedThuFriSatSun
1234567
891011121314
15161718192021
22232425262728
2930     

Calendar

Top posting users this month
No user
Ads

Go down
Sumeragi Fuku Kotobuki
Sumeragi Fuku Kotobuki
Quân sư
Quân sư
Tổng số bài gửi : 12
Points : 37
Reputation : 5
Join date : 09/05/2020
Age : 24

Nữ Tuyết Đáng Yêu - Sumeragi Fuku Kotobuki Empty Nữ Tuyết Đáng Yêu - Sumeragi Fuku Kotobuki

Sun May 10, 2020 7:23 am
Nữ Tuyết Đáng Yêu

Tác Giả: Sumeragi Fuku Kotobuki

Thể loại: Ngôn tình, truyện ngắn
Nữ Tuyết Đáng Yêu - Sumeragi Fuku Kotobuki FLO4FnC
Vũ là một thanh niên mập mạp ở một ngôi làng nhỏ tại vùng núi cao của Nhật Bản, anh sang đây để sống cùng bà nội đã lớn tuổi. Ít lâu sau thì bà anh cũng mất và giờ đây anh sống một mình.

Mùa đông năm ấy, Vũ ra kho củi thì đã thấy hết veo, thế là anh đành lên rừng tìm mang về. Trên đường đi anh gặp một ông lão say mèm đang đi ngược hướng, chào hỏi vài câu thì ông ghé vào tai anh nói nhỏ.

- Mùa này đi dễ gặp Yuki Onna lắm đấy, coi chừng ả cho mi thành cục nước đá.

Vũ nghe thế chỉ cười trừ rồi tiếp tục đi, anh vốn chả tin vào mấy câu truyện dân gian, làm gì có người con gái nào có thể thổi ra tuyết chứ. Càng nghĩ Vũ càng vững bước đi vào rừng.

Dù cơ thể mập mạp giúp anh chịu lạnh tốt, nhưng cái lạnh đêm đông khiến anh không khỏi rùng mình.

Bão tuyết bắt đầu xuất hiện, Vũ đành trú vào một cái hang gần đó, đó là cái hang ngày xưa anh hay cùng đám bạn trong làng chui vào để tránh nóng vào những ngày nắng hè oi ả.

Dù là tránh được bão tuyết, nhưng cái lạnh vẫn đang dần xâm chiếm lấy anh. Bỗng anh cảm nhận một cái gì đó đang lướt tới đây, thì ra đó là một cô gái cực kì xinh đẹp. Cô mặt một bộ kimono màu trắng như tuyết, cô có nước da trắng ngần như sứ, mái tóc dài đen bóng với kiểu Hime làm cô toát lên vẻ quý phái.

Cô tiến đến bên anh cô thổi ra một làn hơi lạnh nhè nhẹ, Vũ không tin vào mắt mình anh hỏi cô.

- Cô là Yuki Onna phải không?

Cô gái không trả lời mà chỉ gật đầu nhè nhẹ.

Vũ nghe thế thì bất ngờ lắm, anh liền nắm chặt tay cô mà không khỏi mừng rỡ.

- Mèn ơi! Tui tưởng là cô không có thật cơ đấy, ai dè đâu gặp được cô tui vui quá.

Bị Vũ nắm tay, hơi ấm từ bàn tay anh chạm vào tay cô khiến cô bối rối, mặt cô dần dần ửng đỏ, cô cúi gằm mặt và mắng khe khẽ.

- Baka! (đồ ngốc)

Nhìn dáng vẻ của cô khiến anh cũng đỏ mặt không kém, nghĩ lại thì thấy hồi này là do anh quá khích, tự nhiên nắm tay người ta, mà còn là con gái nữa chứ.

Sự quá khích của anh đã khiến nhiệt độ cơ thể tăng lên, cô cũng cảm nhận được mà bỏ đi.

Từ ngày hôm ấy, Vũ cứ nhớ như in hình bóng cô, anh thấy cô không có gì đáng sợ cả mà còn ngược lại, hành động ngượng ngùng ấy khiến anh cảm thấy cô rất đáng yêu. Cô ngoài đời khác hẳn trong truyện nhân gian mà mọi người hay kể.

Mùa đông dần trôi, thời tiết cũng trở nên ấm hơn, Vũ đang ngủ thì cảm thấy có gì đó là lạ, vào những đêm trăng sáng, anh thấy một bóng người cứ lấp ló ngoài cửa, nghĩ là ai đến tìm thì khi đi ra lại chả thấy ai.

Chưa kể là lâu lâu số lượng kem trong tủ của anh cứ không cánh là bay đâu mất. Từ ngày bà mất, trong nhà còn mỗi anh, người dân trong làng thì họ tốt lắm, Họ cũng đâu rảnh mà chôm kem của anh làm gì. Nghĩ mãi không biết nguyên do nên anh đành theo dõi.

Vào đêm hôm đó, anh lấy gối chèn vào chăn rồi lẻn vào một góc khuất sau cánh cửa. Dù trời vẫn khá lạnh nhưng anh vẫn cố gắng vì sự tò mò của mình.

Đồng hồ quả lắc vừa "boong" một tiếng thì một bóng người lướt vào nhà bếp. Người ấy đang mở tủ lạnh ra và đang ăn kem của anh ngon lành. Điều mà khiến Vũ không thể tin được chính là người ấy không ai xa lạ mà đó là Yuki Onna anh gặp vào tháng trước. Đi lại bật đèn bắt quả tang, Yuki Onna đứng hình với que kem vẫn còn đang được ăn dang dở.

Sau khi hỏi ra mới biết, từ ngày hôm đó cô theo chân anh về tận nhà, cô đặc biệt rất thích ăn kem, mà đúng thôi, vì cô ở vùng lạnh nên chỉ thích mấy món lạnh.

Cô nhìn anh mặt ửng đỏ ngượng ngùng. Vũ thấy thế cũng thương nên tới gần cô và nở một nụ thân thiện.

- Không sao đâu! Cô cứ ăn đi, lần sau muốn ăn thì nói tôi biết trước để khỏi phải lo lắng ấy mà.

Một lần nữa cô lại cái nụ cười ấy làm động lòng, cô cúi gằm mặt và mắng khe khẽ.

- Baka!

Sau vụ hôm ấy thì Vũ và cô đã chính thức sống cùng với nhau, anh đặt tên cô là Yuki và đưa ra một thỏa thuận nho nhỏ. Anh sẽ cho cô ăn kem thoải mái nếu như cô chịu làm việc nhà giúp anh.

Nhìn vào cứ nghĩ anh thỏa thuận mang hàm ý osin nhưng không phải. Từ ngày có cô, căn nhà cũng trở nên sạch sẽ hơn, anh thường đi làm ở thị trấn tới tận tối mới về nên không mấy dọn dẹp nhà cửa nhiều. Mỗi lần về anh cũng hay chọn mua những loại kem ngon nhất mà cô thích nhất để thưởng cho cô.

Mùa hè bên Nhật không như ở Việt Nam, thời tiết nóng khủng khiếp, với những người mập như Vũ thì mùa hè chính là địa ngục trần gian.

- Yuki uiiii! Anh nóng quá hà!

Yuki nhìn anh dịu dàng, cô ngồi xuống và vỗ nhẹ lên đùi mình.

- Anh nằm xuống đây điiiii!

Vũ nhìn cặp đùi trắng nõn nà mà như bị thôi miên, anh nhanh chóng nằm xuống nó.

Một cảm giác mát lạnh lan tỏa khắp cơ thể anh. Mà cũng đúng thôi, cô có thể tạo ra hơi lạnh mà. Anh nằm đó mà mê mẩn lấy cặp đùi nuột nà mát rười rượi ấy.

- Đừng cự quậy! Nhột lắm!

Yuki đỏ mặt ngượng ngùng. Vũ chợt nhìn thấy như anh và cô là vợ chồng son ấy, nhưng tiếc thay chỉ mình anh thấy được cô.

Một cảm giác sung sướng ập vào tai anh, anh khẽ cự quậy nhưng đã bị Yuki giữ lại.

- Thôi nào! Nằm yên cho em lấy gáy tai nào!

Mùa đông lại đến, anh cùng cô ngồi bên nhau ngắm nhìn tuyết rơi, cô tựa đầu vào vai anh thì thầm.

- Anh Vũ! Em yêu anh!

Giọng nói ngọt ngào mà dịu dàng như gió thoảng, Vũ nắm lấy tay cô, hơi ấm của anh khiến cô mê mẩn, anh hôn lên đôi môi lạnh giá của cô, anh đặt cô xuống chiếc nệm êm ái, anh ôm ấp và vuốt ve cô như một con mèo. Anh và cô cùng nhau khiêu vũ dưới mùa đông tuyết trắng. Cả hai cùng nhau hòa hợp lại thành một vũ điệu nồng cháy của tình yêu.

HẾT
Về Đầu Trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết